Ừ! Thì cái vó, cái nơm

Cái bông bần trắng, nùi rơm ngày mùa

Lâm thôn ai múa bên chùa

Bông cau chưa trổ… không bùa… mà say

 

Ừ! Thì vôi trắng nó cay

Miếng trầu dẫu chát, cái khay chung tình

Rom Vong ai múa xinh xinh

Ai say, ai tỉnh, một mình ai say?

 

Ừ! Thì nay đã giêng hai

Cho anh chung quãng đường dài quê em

Ừ! Thì cái nắng cũ mèm

Mà say chếch choáng, mà lem lém tình.

 

Ừ! Thì cái nghĩa, cái tình

Saravan ai múa, còn mình Lămleo

Ừ! Thì cái con cá kèo

Tô mắm bò hóc mà neo lòng này!

 

Ừ! Thì nói thiệt em hay

Trà Vinh anh đã choáng say khi về

Tiểu Cần, Trà Cú hồn quê

Châu Thành còn đó trăng thề chùa Hang.

 

Ừ! Thì dẫu chút muộn màng

Mà ngây ngất lắm, mà mênh mang nhiều

Ừ! Thì dẫu chút nắng chiều

Lâm thôn điệu khúc vẫn thiêu cháy lòng.

 

Ừ! Thì như đã ước mong

Saravan anh nhớ và trông Lămlèo

Làm gì có chuyện mình nghèo

Khi hồn văn hóa vẫn theo mình về!

 

Ừ! Thì dẫu có bộn bề

Giêng hai thì nhớ cùng về Trà Vinh!

 

Võ Thúy Phượng – Cựu sinh viên Trường, Bài thơ đạt giải Nhì cuộc thi sáng tác thơ, tân nhạc, ca cổ về Đại học Trà Vinh 2015

Bài trướcAnh bắt gặp anh
Bài tiếp theoKể

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây