Anh bắt gặp anh

Trong ánh mắt em rạng ngời niềm tin

Bước chân hăm hở

Mỗi sáng, mỗi chiều

 

Đến giảng đường đại học

Một chỗ ngồi thường trực

Uống từng lời giảng của thầy

Ngất ngây say

Giấc mơ cháy bỏng

Rực sáng tương lai!

 

Anh bắt gặp anh

Trên bàn tay em gõ nhịp nhàng bàn phím

Mủm mỉm cười… máy lỗi!

Con chuột lắc lư liên hồi,

Những tập tin lấp đầy khoảng trống

Kiến thức chất đầy ổ cứng

Ru em mơ ước cận kề.

 

Anh bắt gặp anh

Qua dáng em áo thụng, mũ bình thiên.

Ôm bằng tốt nghiệp

Nụ cười rạng rỡ

Tương lai mở ngõ

Thênh thang lối rẽ dưới chân.

Vậy mà em dừng bước

Ngày ngày tiếp sức

Đàn em tiến lên.

Anh và em và ai nữa…

Nâng giấc mơ đời

Giảng đường – rạng ngời khát vọng, niềm tin.

 

Dương Ngọc Vân Khanh – Cựu sinh viên Trường, Bài thơ đạt giải Ba cuộc thi sáng tác thơ, tân nhạc, ca cổ về Đại học Trà Vinh 2015

Bài trướcQuyết định thay đổi cuộc đời
Bài tiếp theoDuyên hai thì nhớ…

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây