Nhan đề: Tình yêu thương của mẹ không bao giờ vơi cạn.

Tác giả: Nguyễn Ninh Hải

Nội dung:

Ngày nào cũng thế, mẹ gọi tên con. Con không bao giờ thôi nhớ mẹ. Đó là cảm nhận của chúng ta.

Cảm ơn mẹ đã sinh con ra trên cuộc đời này, yêu thương con nhiều đến như vậy. Con vẫn biết người ta chẳng thể nào sống trong vòng tay che chở của mẹ cha mãi được, sẽ lớn lên và đứng trên đôi chân của mình. Con không muốn mình khôn lớn trưởng thành, chỉ muốn mãi là cô bé để được mẹ chở che. Tình yêu thương mẹ dành cho con chẳng thể nào diễn tả nổi. Con quá vô tâm, chỉ biết đón nhận tình cảm, yêu thương của mẹ mà chẳng hề biết đáp trả. Con ích kỷ, chỉ biết giữ khăng khăng cho riêng mình.

Thư viện chúng tôi xin gửi đến quý bạn đọc quyển sách “Tình yêu thương của mẹ không bao giờ vơi cạn” của tác giả Nguyễn Ninh Hải. Đây là quyển sách gồm những mẫu chuyện nói về tình yêu thương của các đấng sinh thành ra chúng ta như: nước mắt của bố; đi thăm con gái; chiếc vòng tay bằng gỗ đỏ; bà ngoại thắm đèn dầu hỏa, .v.v..

Dưới đây, xin trích một trong mẫu chuyện “Mẹ đừng khóc”

Cuối cùng thì giấy báo trúng tuyển cũng đến. Thân đã đỗ đại học. Thân nhận tờ giấy báo từ tay chú bưu tá, chạy vội về nhà. Còn chưa bước chân vào cổng, Thân đã gọi to:

  • Mẹ, con nhận được rồi! Mẹ con nhận được rồi!

Mẹ đang cho lợn ăn, thò đầu ra hỏi:

  • Thân, con nhận được cái gì?
  • Mẹ, mẹ đoán xem…
  • Thân giơ chiếc phong bì. Mẹ bảo:
  • Xem kìa, nhận được thư của bạn mà vui đến sao?
  • Mẹ, …. Thân kéo dài giọng, – Đây là giấy báo con thi đỗ đại học
  • Thật không? – Mẹ kêu lên và chui ra khỏi chuồng lợn.

Có lẻ tin này làm mẹ vui mừng, nên khác với mọi khi, khi tôi nói chuyện gì đó mẹ từ từ chui ra khỏi chuồng lợn,lần này mẹ vội vàng đến nổi cụn đầu “cộp” một cái vào mái chuồng. Thân hỏi:

  • Có đau không mẹ?

Mẹ vừa xem tờ giấy báo vừa cười rất to:

  • Không đau, không đau, vui mừng quá đi thôi. Con à, hôm nay thật là một ngày rất tốt! mẹ vừa phát hiện ra con lợn cái có chửa rồi, con lại trúng đại học. Ha, ha, ha,, chờ chút, mẹ đưa một ít cỏ giang vào bếp.
  • Mẹ nhóm bếp làm gì?
  • Mẹ phải luộc cho con mấy quả trứng gà. Thân của nhà mình đã là sinh viên đại học rồi.

Nói chưa hết câu, mẹ đã rơi nước mắt. Thân vội lau nước mắt cho mẹ, nói:

  • Mẹ, sao mẹ lại khóc?
  • Nhìn tờ giấy báo, mẹ lại nhớ bố con, bố con đã đi xa 5,6 năm rồi, mấy năm nay việc mà bố con bận tâm chỉ là việc này thôi.

Lần cuối cùng ra viện, hôm ấy bố con còn cầm tờ giấy báo con được lên cấp 3, lần sau nữa là giấy báo đỗ đại học, bố con phải là người được đọc đầu tiên. Bố con còn tranh chấp với mẹ rất lâu, rồi mới đồng ý cho mẹ là người đọc đầu tiên. Thế mà, chớp mắt một cái …

Thân cắn chặt răng, rồi kêu lên một tiếng “Mẹ!””.

Thư viện xin trân trọng giới thiệu quyển sách cùng quý độc giả.

Bài trướcCẩm nang Du lịch
Bài tiếp theoBiết ơn cha mẹ

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây